Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Là ký ức - Posted in Saturday February 17, 2007 - 05:20pm


Tết của cả nhà

Năm nay, nhà tôi ăn tết có đầy đủ mọi người, chả là cứ hai năm một lần cậu tôi sẽ từ Bắc vào để ăn tết với ông bà. Thế là đại già đình nhà ta nói hawai đi, tắc kè ( chú thích: nhà tôi hai năm mới chụp hình tết... theo wan điểm của ông ba)

Các em bé nhà tôi càng lớn càng láu liến, hì, mà dễ thương không chịu được. Cu Quang hôm tất niên diện cái đầu nhím , khuyên tai ( giả. hì), dây nhợ làng nhằng, bảo để đón khách miền Bắc ( haha..), cái Mai, Linh cứ phải nói là phát thanh không ngớt, cái HA thì khoe bà nội cho HA cái váy nhưng hông cho HA áo và xì..líp ( haha), cái Như thì chả hỉu sao luc đầu không chịu nói câu nào, hỏi mợ liên thì mới biet em Như hôm nay son môi, em Như sẽ không nói không ăn đến khi nào... son nhạt hết ( pótay..)

MỖi năm các em đều lớn lên, cai j cũng biết nhiều hơn ( khoản đánh bài, chọc phá là thấy rõ), làm chị nhớ may cái Tết trước trước đó toàn chơi với mấy em khóc leo nheo toàn bột với cháo, ( bây giờ bọn nhóc cũng leo nheo nhưng toàn vì bài bạc, cá ngựa :P)

Phù hôm nay chơi với đám nhóc tì thật no nê...

A , tết năm nay thật đặc biệt, đó sẽ là cái tết đầu tiên tôi lì xì cho bọn nhỏ ( hehe , cu Quang ham tiền thấy sợ nhưng giờ đã thấy điểm đáng sợ này thành đáng yêu khi nói; chị hương 20.000 a, wa được, hehe ... chắc nó tưởng mình không lì xì )

Còn nữa, tết năm nay sẽ là năm cuối tôi được ăn xoài nhà bà. Ôi xoài nhà bà , nhiêu đó âm thanh đã làm tôi liên tuong đến mùi vị ngon ngọt tuyệt đỉnh đến nỗi ăn xoài (chín) của ai tôi đều chỉ có một câu không bằng xoài nhà bà, hè hè, thậm chí bọn bạn tôi chơi đã gọi là mốc meo, đồi mồi rùi mà chả biết xoài nhà bà bạn Hương là j ( nếu biết chỉ là xoài xanh - tôi chả thích loại này.. hehe)
Huhu thế mà tết năm sau, đến tôi cũng chả biết thế nào là xoài nhà bà, vì kế hoạch vĩ đại (14 năm trời) - đại lộ Đông Tây sẽ come true vào tháng 7, em xoải ngon lành sẽ ra đi huhu... để lại biết bao nhiu niềm thương tiếc.

Mồng một đang wa đi với nỗi xót xa về cây xoài trong lòng ...đầy xoài ăn hồi trưa, thế nên nỗi xót thương cũng phần nào duoc an ủi:D

Không có nhận xét nào: