Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2009

Già hu ơi là gia hu

Già hú đáng ghét, tậm tịt, hỏi pass hoài là seo, bực wa đi thôi. Sang nhà blogger càm ràm nhà gia hu, thật tình là chẳng muốn bỏ nhà mà đi đâu vì đồ đạc bên ấy lỉnh kỉnh , vả lại nhà blogger chỉ dành cho tâm trạng u ám, dơi hơi biết bơi của mình.

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2009

Tự soi

Một năm cách đây, là ta trong mớ câu hỏi mịt mùng chưa có lời đáp về anh và ta, là ta ở giữa lưng chừng hạnh phúc và ít hạnh phúc hơn, là ta nghĩ thế.
Bây giờ, là ta đã có câu trả lời duy nhất cho những câu hỏi về anh, vậy mà ta .... Đôi khi, cảm thấy thênh thang lòng nhẹ bỡn, chợt nghĩ phải chăng đã quên đc rồi, đôi khi, kg sao kiểm soát đc bản thân, vẫn kg ngừng đc dòng suy nghĩ, vẫn quẩn quanh, điên khùng trong nỗi nhớ. Tại sao ta cứ ẩm ương thế kia, hãy quăng phắng anh khỏi trí nhớ tồi tàn của ta, delete cái blog - love memorial.

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2009

Hà Nội, Hà Nội

Khi "Tháng tư về, gió hát mùa hè, có những chân trời xanh thế, mây xa vời, nắng xa vời, ...." là lúc gặp lại Hà Nội. Gặp rồi lại xa, đi rồi vẫn về, hì, Hà Nội vẫn bé xíu, vẫn đủ xa để nhớ, đủ gần để kg thể nào quên, vẫn ở đấy, xa đây 1735 km, và ở đây trong trí nhớ.
Blog này dành viết cho anh, người chỉ còn là hình bóng trong trí nhớ. Hôm nay, nhắc về Hà Nội, bỗng nhớ mình đã tin rằng Hà Nội là nơi chỉ để nhớ trong những năm tháng cuộc đời, chứ kg thể là nơi để sống, để chia sẻ giây phút cuộc đời.