Thứ Tư, 25 tháng 3, 2009

Tự soi

Một năm cách đây, là ta trong mớ câu hỏi mịt mùng chưa có lời đáp về anh và ta, là ta ở giữa lưng chừng hạnh phúc và ít hạnh phúc hơn, là ta nghĩ thế.
Bây giờ, là ta đã có câu trả lời duy nhất cho những câu hỏi về anh, vậy mà ta .... Đôi khi, cảm thấy thênh thang lòng nhẹ bỡn, chợt nghĩ phải chăng đã quên đc rồi, đôi khi, kg sao kiểm soát đc bản thân, vẫn kg ngừng đc dòng suy nghĩ, vẫn quẩn quanh, điên khùng trong nỗi nhớ. Tại sao ta cứ ẩm ương thế kia, hãy quăng phắng anh khỏi trí nhớ tồi tàn của ta, delete cái blog - love memorial.

Không có nhận xét nào: