Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2009

Ngày cuối


Chẳng zì đổi được những ngày thanh xuân.
Hôm nay, có ánh mắt rạng rỡ, có tiếng cười giòn tan, có quà cáp lỉnh kỉnh. Nhưng hôm nay, có nỗi buồn chia tay, có ánh mắt lẩn khỏi đám đông ồn ào, có cái gồng mình nén tiếng thở hắt.
Tụ tán do duyên, con đường từ nay của tôi đã tách khỏi mọi người và tôi lựa chọn như thế.
Dù chẳng phải là những tháng ngày rực rỡ, lóng lánh, là nơi chốn hoàn hảo, mà vốn có quái zì hoàn hảo đâu, nhưng tôi sẽ nhớ, nhớ lắm.

Không có nhận xét nào: